Nội chiến kết thúc: Nơi địa ngục, chốn thiên đường - Dân Làm Báo

Nội chiến kết thúc: Nơi địa ngục, chốn thiên đường

Nguyễn Lộc Yên (Danlambao) - Trong những thế kỷ gần đây cả hai quốc gia Việt Nam và Hoa Kỳ đều có nội chiến Bắc-Nam. Tại nước Mỹ, sau ngày nội chiến kết thúc thì bên thắng trận không phân biệt đối xử với bên thua trận, cùng đoàn kết để xây dựng đất nước mỗi ngày mỗi cường thịnh hơn. Ngược lại tại Việt Nam sau ngày 30-4-1975, thì bên thắng trận thù hận bên thua trận gay gắt và chính sách hà khắc nhân dân đã gây cho đất nước càng ngày càng ngặt nghèo! Vậy trước khi nói về hiện tình của đất nước Việt Nam, tưởng cũng nên khái quát qua hai cuộc nội chiến của Việt Nam và Hoa Kỳ. 

Nội chiến Hoa Kỳ (1861-1865): 

Nội chiến Hoa Kỳ tức là cuộc Chiến tranh giữa các Tiểu bang (War Between the States), giữa Chính phủ Liên bang miền Bắc (Union: 25 tiểu bang) của nước Mỹ và 11 tiểu bang miền Nam. Sau khi Abraham Lincoln đắc cử trong cuộc bầu cử tổng thống Hoa Kỳ năm 1860, tổng thống Lincoln được xem là vị anh hùng xả thân vì dân tộc, là người chủ trương bãi nô, ông là nhà đấu tranh mạnh mẽ cho quyền tự do của con người. Do đấy, các tiểu bang theo chế độ nô lệ ở miền Nam nước Mỹ, tuyên bố ly khai khỏi Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ (The United States of America: USA) và lập ra Liên minh miền Nam (Confederate States of America). 

Lúc 4:30 sáng ngày 12-4-1861, tướng Pierre Beauregard chỉ huy quân miền Nam bắn đại bác vào đồn Sumter ở Charleston, Nam Carolina, nội chiến Hoa Kỳ bắt đầu bùng nổ. Trận địa của nội chiến thường diễn ra tại các tiểu bang miền Nam nước Mỹ. 

Trong thời gian chiến tranh, tướng Ulysses S. Grant của Liên bang miền Bắc luôn nhắc nhở quân đội của mình: “Quân nhân miền Nam cũng là anh em của chúng ta”. Dù khó khăn bởi chiến tranh, nhưng đến ngày 31-1-1865, Quốc hội Hoa Kỳ cũng thông qua việc sửa đổi Hiến pháp lần thứ 13, bãi bỏ chế độ nô lệ. Chiến tranh khốc liệt ròng rã 4 năm, đến ngày 9-4-1865, tại làng Appomattox Court House, Virginia, tướng miền Nam là Robert E. Lee ký giấy đầu hàng với tướng Grant của Liên bang miền Bắc, nội chiến được kết thúc. Tướng Grant cho phép hàng quân miền Nam được tiếp tục giữ súng cá nhân và cả lừa ngựa. 

Ngày 14-4-1865, cờ Hoa Kỳ bay phất phới tại đồn Sumter là nơi cuộc nội chiến bắt đầu 4 năm trước. Tối hôm đó, tổng thống Lincoln cùng đệ nhất phu nhân là bà Mary đi xem vở kịch “Our American Cousin” (Người bà con Mỹ của chúng ta) tại Ford's Theater (rạp hát Ford), vào khoảng 10 giờ tối, John Wilkes Booth lén dùng súng ngắn bắn vào đầu tổng thống Lincoln, tổng thống Lincoln bất tỉnh và qua đời sáng hôm sau. Đến ngày 15-4-1865, Phó tổng thống Andrew Johnson là người miền Nam lên thay làm tổng thống, tiếp tục thực hiện những công cuộc tái thiết của Tổng thống tiền nhiệm. 

Trong 4 năm nội chiến tương tàn, đã gây tử thương khoảng 360.000 người Liên bang miền Bắc và gây tử thương khoảng 260.000 người Liên minh miền Nam. Chính sách khoan dung của bên thắng trận ở miền Bắc với bên thua trận miền Nam không có dị biệt đối xử, cùng bắt tay xây dựng đất nước. Nhờ vậy, nước Mỹ đã phát triển về mọi mặt: Quân sự, Kinh tế, Xã hội, Học đường, Kỹ nghệ v.v... đã đưa đất nước Hoa Kỳ thành công rực rỡ. Vì vậy, sau ngày “Nội chiến kết thúc, nước Mỹ có thể xem như là chốn thiên đường”. Ngày nay, Hoa Kỳ là cường quốc số 1 trên thế giới.

Nội chiến Việt Nam (1954-1975): 

Trong cuộc nội chiến tại Việt Nam kéo dài 21 năm (1954-1975) giữa hai miền Bắc-Nam. Đấy là cuộc chiến mà miền Bắc VN theo chủ nghĩa Cộng sản, được sự trợ giúp của phe Cộng sản là Nga cộng và Tàu cộng, còn miền Nam VN theo chủ nghĩa Tự do được sự hỗ trợ của đồng minh Hoa Kỳ. 

Trong suốt thời gian chiến tranh tàn khốc đã gây ra số tử thương được ước tính: Quân đội của VNCH bị tử thương khoảng: 250.000 người. Quân độ CSVN bị tử vong khoảng: 1.100.000 người, trong số này bao gồm chết vì chiến trận, chết vì bị máy bay trên đường xâm nhập vào Nam và chết vì bệnh tật. Thường dân Việt Nam bị chết khoảng: 3.000.000 người. Và hai nước láng giềng là: Cao Miên bị chết khoảng 70.000 người, Lào bị chết khoảng 50.000 người. Tổng kết quân đội các bên, kể cả quân Mỹ, Nam Hàn... giúp miền Nam; quân Tàu... giúp miền Bắc và thường dân Việt Nam, Miên và Lào, đã bị chết ước tính khoảng 4.480.000 người.

Ngày 30-4-1975, tổng thống bất đắc dĩ miền Nam là Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng, quân CS Bắc Việt chiếm miền Nam Việt Nam. Bên thắng trận tự phong cho mình là “cách mạng” đã gian dối kêu gọi quân cán chính miền Nam “học tập cải tạo 10 ngày” sẽ về cùng xây dựng đất nước, nhưng mưu mô là tóm bắt hết vào tù vô thời hạn hay bắt giết (Mời xem bài viết: “Thảm sát hãi hùng”)! Sau đấy, với chế độ bao cấp, đổi tiền lừa lọc... Kế đến là những chính sách, lời lẽ léo lắt mỵ dân: Nhân dân làm chủ, nhà nước quản lý (theo ý đảng), đảng cử dân bầu (theo ý đảng)... đã gây cho đất nước tang thương, toàn dân điêu đứng, khốn đốn!. 

Vì vậy, sau khi “Nội chiến kết thúc ngày 30-4-75, nước Việt Nam có thể xem như là nơi địa ngục”. Từ đấy, nhiều người phải đi làm lao nô nước ngoài để kiếm sống, nhiều cô gái trẻ đẹp phải sắp hàng cho đàn ông già nua hay tàn tật của nước ngoài chọn lựa làm vợ để mong thoát cái địa ngục mà bọn cai ngục là cán bộ CSVN!. Qua 39 năm dài (1975-2014), do chính quyền Cộng sản Việt Nam (CSVN) cai trị, đã chứng minh chắc chắn rằng đất nước và nhân dân VN đã/đang và sẽ bị tang thương. Do đâu khẳng định như vậy? Xin thưa:

- Về Lãnh thổ, lãnh hải: Chính quyền Cộng Sản Việt Nam đã cắt nhượng ải Nam Quan, thác Bản Giốc, còn dâng hiến đất đai biển đảo cho Tàu cộng: Ngày 30-12-1999, gọi là phân định lại biên giới Việt-Trung, chính quyền CSVN đã nhượng cho Tàu cộng khoảng 700 km vuông, thuộc đất của các tỉnh Hà Giang, Lạng Sơn. Ngày 25-12-2000, chính quyền CSVN cắt nhượng tiếp vùng vịnh Bắc Bộ của Việt Nam cho Tàu cộng khoảng 11,000 km vuông. Ngày 1-11-2007, thủ tướng CSVN là Nguyễn Tấn Dũng ký quyết định số 167, cho Tàu cộng quy hoạch phân vùng, khai thác quặng bô xít tại Tây Nguyên, với hàng ngàn người Tàu đến ở địa bàn này, là nơi có vị trí chiến lược quan trọng về an ninh và quốc phòng của VN?! Ngoài ra, người Tàu còn lập phố Tàu, trường đại học Tàu tại VN, chúng đang muốn biến nước VN thành tỉnh Quảng Nam của chúng?! 

Vậy CSVN đem quân đánh chiếm miền Nam Việt Nam gây ra biết bao máu xương chồng chất, để dâng toàn nước Việt Nam cho Tàu cộng thì đau đớn quá?!

- Về Ý thức Quốc - Cộng: Ngày xưa trong thời bị Bắc thuộc, các thái thú Tàu đã bóc lột dân ta tàn bạo và sau đấy thực dân Pháp đô hộ đã đày đoạ dân ta rất nhục nhằn. Vì vậy, nhân dân ta đã quật khởi, kiên cường đánh đuổi quân xâm lược ra khỏi bờ cõi. Tuy nhiên, sự bóc lột và nhục nhằn ấy cũng chưa bằng lối cai trị quá tàn khốc của CSVN ngày nay. Vì sao? Vì ngày xưa, nhân dân ta bị ngoại xâm cai trị đàn áp dã man; chưa từng có hàng triệu người bỏ nơi chôn nhau cắt rốn đi tìm tự do. Nhưng sau hiệp định Genève (ngày 20-7-1954), hàng triệu người, từ miền Bắc di cư vào miền Nam Việt Nam để tìm đời sống tự do. Trong ngày và sau ngày 30-4-1975, Đồng bào miền Nam cả hàng triệu người Việt phải bỏ nước ra đi lánh nạn Cộng sản, chấp nhận mọi hung hiểm, chết chóc trên biển cả hãi hùng hay nơi rừng rú rậm rạp. Sau ngày 30-4-1975, Đồng bào miền Bắc đã được so sánh chế độ Cộng sản với đời sống Tự do, đâu là thiên đường đâu là địa ngục, nên nhiều người cũng tìm cách vượt biên vượt biển dù nguy hiểm tính mạng! Lý do nào lại xảy ra hiện tượng này???!!!

Sau năm 1975, CSVN lại cướp đoạt hoặc trưng thu ruộng vườn của nhân dân, gây nên cảnh tượng “Dân oan” ngặt nghèo, mà chữ “Dân oan” từ điển tiếng Việt chưa từng có trước đấy! Chính sách chiếm đoạt ruộng vườn tạo nên một thùng thuốc nổ chậm cực lớn, sẽ nổ tan tành chế độ cộng sản. Đấy là một “thế lực thù địch” chính CSVN tạo ra và CSVN sẽ nhận lấy hậu quả “gậy ông đập lưng ông” trong thời gian sắp tới.

- Về Kinh tế: Theo VN EXPRESS là báo trong nước, viết ngày 22-9-2012, “Chuyên gia kinh tế Đinh Thế Hiển cho rằng năm 2012 là giai đoạn kinh tế Việt Nam thực sự đụng chạm vào các vết thương để tìm biện pháp chữa bệnh”. Theo đài BBC ngày 28-1-2014, “Nhập siêu của Việt Nam từ Trung Quốc đạt mức 23.7 tỉ đô la trong năm 2013, tăng 45% so với năm 2012, theo thông tin từ Tổng Cục Hải Quan”. 

Tiến sĩ Lê Đăng Doanh từng nói với BBC rằng mức nhập siêu lớn: "gây ra sức ép rất nặng đối với kinh tế Việt Nam vì nó khiến Việt Nam phụ thuộc rất nhiều vào Trung Quốc. Một nền kinh tế nhập siêu nặng như vậy thì phải chịu nhiều hậu quả, một là mất ngoại tệ, hai là mất thị trường trong nước và ba là công nhân trong nước mất công ăn việc làm. Khi người tiêu dùng Việt Nam mua hàng của Trung Quốc thì đồng nghĩa với việc họ trả lương cho công nhân Trung Quốc” . 

BBC còn đưa tin chua chát vào ngày 4-4-2014: “Các nhóm lợi ích có thể đang nhòm ngó một số lĩnh vực nhất định trong nền kinh tế Việt Nam qua đợt cổ phần hóa doanh nghiệp tới đây để thủ lợi, theo cảnh báo của nhà quan sát từViệt Nam!”. Trong khi ấy ông Nicolas Audier, Ủy viên Ban điều hành của Phòng thương mại châu Âu lo ngại: “Những vấnđề dẫn đến sự đình trệ hiện nay bao gồm nạn tham nhũng, thực thi luật pháp một cách không đồng đều, những rắc rối về hành chính và tình trạng thiếu minh bạch!.

- Về Đời sống Nhân dân và nạn tham quan: Theo báo Tin Mới viết: “Trước đó, sự việc cô giáo và học trò ở bản Sam Lang, xã Nà Hỳ, huyện Nậm Pồ, tỉnh Điện Biên phải chui vào túi bóng để qua sông đã gây xôn xao dư luận trong nước. Thậm chí, báo chí nước ngoài cũng đưa tin về vụ việc này. Thiết nghĩ, chỉ những nơi miền núi xa xôi hỏe lánh, điều kiện kinh tế địa lý khó khăn mới có những cảnh tượng như vậy. Thế mà, ngay giữa thủ đô hoa lệ (thôn Ngọc Liễu, xã Nghiêm Xuyên, huyện Thường Tín, Hà Nội) người dân cũng phải "đu" dây để qua sông!”. 

Trong khi ấy, các tham quan CSVN cứ tiếp tục quơ quét tài sản của nhân dân và của quốc gia không lúc nào ngưng nghỉ. Nếu ai muốn biết, xin copy: “Danh sách trên 300 cán bộ Cộng Sản có tài sản vài trăm triệu Mỹ kim” click vào Google sẽ thấy số tiền khổng lồ của các tham quan CSVN đã quơ quét; được các trang mạng: Motgoctroi, Phong trào Dân chủ Việt Nam, Quảng Ngãi Nghĩa Thục... đã liệt kê, tôi chỉ liệt kê 10 tham quan CSVN mà thôi, bản danh sách tới 300 tham quan VC, nếu liệt kê hết, tôi lo ngại sẽ làm bẩn mắt độc giả:

1- Lê Đức Anh, Cựu Chủ tịch nhà nước CSVN: 2 tỷ 215 triệu USD.
2- Trần Đức Lương, Chủ tịch nhà nước: 2 tỷ 100 triệu USD.
3- Phan Văn Khải và con trai: trên 2 tỷ USD.
4- Đỗ Mười, Cựu Tổng Bí Thư CSVN: 1 tỷ 90 triệu USD.
5- Nguyễn Tấn Dũng, Đệ nhất Phó Thủ Tướng: 1 tỷ 780 triệu USD.
6- Nguyễn Văn An, Chủ tịch Ban Chấp Hành Trường Đảng CSVN: 1 tỷ 70 triệu USD.
7- Lê Khả Phiêu, Cựu Tổng Bí Thư Đảng: 1 tỷ 430 triệu USD.
8- Nguyễn Mạnh Cầm, Phó Thủ Tướng: 1 tỷ 350 triệu USD.
9- Võ Văn Kiệt, Cựu Tổng Bí Thư Đảng: 1 tỷ 15 triệu USD.
10- Nông Đức Mạnh, Chủ Tịch Quốc Hội: 1 tỷ 143 triệu USD...

Nhà chính trị lỗi lạc Nguyễn Trãi đã từng nhắc nhở: “Chở thuyền là dân mà lật thuyền cũng là dân”. Nếu đảng CSVN chỉ biết “đục nước béo cò” để quơ quét tài sản của Nhân dân và của Quốc gia, thì đấy là những tên tội đồ dân tộc chắc chắn sẽ bị toàn dân lật đổ. Hiện tượng này đã/đang nhen nhúm: 

Theo Danlambao ngày 14-4-2014, đăng tin (có Video): “Cảnh sát giao thông đụng độ trai bản H'Mông”, theo nội dung clip, do công an thu giữ xe gắn máy của người dân, nên một nhóm người H'Mông đã kéo đến tranh cãi lớn tiếng và đã lấy lại xe bằng hành động cương quyết. Người H'Mông tính tình cần cù mộc mạc đã phát biểu rất thật và rất đúng: “Mặc áo của nhân dân, ăn cơm nhà nước cũng của nhân dân. Không có dân chúng mày sống chó gì?!” 

Báo Calitoday ngày 14-4-2014, đăng tin: “Việt Nam: Người nông dân nổi dậy” ở đoạn kết của bài viết đã mong mỏi và thẳng thắn nói về tâm tư của người Việt: “Khi người dân không còn sợ chính quyền và công an, thì chính quyền CSVN và bộ máy đàn áp của họ bắt đầu sợ người dân. Và nếu tất cả mọi nơi đều theo gương của người dân xã Bắc Sơn (Hà Tĩnh), thì ngày tàn của cộng sản trên quê hương sẽ sớm đến!”. 

Đúng vậy, chủ nghĩa Marx-Lenin độc địa và lỗi thời đã vứt vào sọt rác từ lâu, các nước Cộng sản Đông Âu đã sụp đổ (1989) và Cộng sản Liên Xô đã rã rời (1991), thứ rác rưới này vì sao Việt Nam lại khư khư giữ nó?! Hiện nay cán bộ các cấp của CSVN từ trung ương đến địa phương đa số thiếu tri thức, nên không đủ khả năng lèo lái quốc gia, lại tham lam kể cả cán bộ trong nước cũng như khi họ có dịp ra nước ngoài. CSVN luôn quy lụy vào Tàu cộng là kẻ thù truyền kiếp, nên cương thổ VN đã và sẽ cắt xén để hiến dâng cho Tàu hay cương thổ VN sẽ bị quân Tàu nuốt chửng?! 

Mới đây, vào ngày 18-4-2014, báo VN EXPRESS đưa tin “7 người chết trong vụ nổ súng ở cửa khẩu Quảng Ninh”, bài báo viết: “Bị bắt vì nhập cảnh trái phép, nhóm người Trung Quốc đã cướp súng của bộ đội biên phòng cửa khẩu Bắc Phong Sinh (Quảng Ninh), bắn xối xả. Được biết: 7 người đã chết trong đó có 2 chiến sĩ biên phòng và một số người bị thương (trong đó có 4 chiến sĩ biên phòng Việt Nam).” Thật ra, những người này gọi là người Tàu, nhưng chính là dân Duy Ngô Nhĩ ở “Khu tự trị Tân Cương” (Mời xem: “Nhìn Khu Tự Trị Tân Cương, Nghĩ Về VN”), bị quân Tàu cai trị hà khắc nên cố vẫy vùng đào thoát ra khỏi khu tự trị, vì họ lầm là Việt Nam còn độc lập thật sự, chứ không biết sự thật chính quyền CSVN đã lệ thuộc Tàu?! Dân tôi ngậm ngùi thương cảm 7 người vừa qua đời, trong đấy có 2 chiến sĩ biên phòng và 5 người Duy Ngô Nhĩ bị quân xâm lược Tàu đuổi họ đến đường cùng! Dân tôi còn nghĩ rằng hồn thiêng sông núi của Lạc Hồng đã cảnh báo toàn dân mình, kể cả cả cán bộ các cấp của CSVN (chưa đang tâm làm thái thú cho quân xâm lược Tàu), hãy nhìn dân Duy Ngô Nhĩ, đừng để nước Việt sẽ là khu tự trị của Tàu cộng tương lai?!.

Vì sao, chính quyền CSVN vẫn khư khư đội vòng kim cô 16 chữ mạ vàng độc địa là lý do gì?! Thế nên, muốn nước Việt Nam sinh tồn chỉ duy nhất là thay đổi chế độ rác rưới này mà thôi?!

(Viết cho ngày 30 tháng Tư).

Ngày 23-4-2014




Bình Luận

Thời Sự

Chuyên đề

 
http://danlambaovn.blogspot.com/search?max-results=50
Copyright © 2014 Dân Làm Báo